Bàn tay đặt lên tim của Christian Abbiati

Bàn tay đặt lên tim của Christian Abbiati
Tôi không quan tâm lắm đến kết quả của trận Milan-Roma 1-3, bởi đấy không còn là Milan, không phải là một trận đấu, mà là một nỗi buồn, một điều tệ hại, một bức tranh nhợt nhạt và phai màu, một mớ hỗn độn. Tôi quan tâm đến điều khác: bàn tay đặt lên trái tim của Christian Abbiati lúc anh nói lời chia tay các milanista. Người cuối cùng còn sót lại từ một thời vàng son của Milan đã ra đi. Khi trận đấu chỉ còn vài phút nữa là kết thúc, Abbiati ngồi gục đầu trên băng ghế dự bị. Không phải vì Milan đang thua trong một trận đấu vô cùng tệ hại mà tiếng la ó, huýt sáo đã vang lên không nghỉ gần 90 phút từ những tifosi ngồi trên khán đài. Không phải vì anh không muốn chứng kiến một nỗi đau lớn như bao milanista những năm qua ngồi xem Milan trong tâm lí của những kẻ bị tra tấn. Anh chờ tiếng còi cuối cùng cất lên, để sau đó, con người đã ngồi dự bị những năm cuối cùng sự nghiệp của mình ở San Siro đi ra sân cỏ, mắt rơm rớm nước nhìn lên các khán đài nay đã vắng tanh vắng ngắt, tay lên trái tim v…